Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012


Bài thơ thay cho lời cảm tạ Đất nước chín mươi triệu dân Dựa vào núi đứng nhìn ra biển Cùng tắm gội hai mùa mưa nắng Trong mỗi người thật sự có bình yên? Ta lớn lên tạ lòng đất nước Thiên lý ngàn trùng những cuộc đi xa Biển cho sóng và rừng cho bão lá Cho khăn tang đợi sẵn kẻ không về Bài học đầu tiên mơ hồ tiếng mẹ Như gió lùa phần phật khe truông Và gió mát lùa qua kẽ lá Lau sậy buồn xao xác ven sông Bao nhiêu nước trên đất này không đếm Nước nguồn về đào xới nên sông Tình thương nhau viết nên bài tình tự Ngàn năm ru mãi tận trong lòng Mỗi cặp làm nên bài lịch sử Ngọn nến trong đền cho thế hệ đi sau Đọc cho biết thế nào là hạnh phúc Thế nào là đoạn kết một tình yêu Khi vui buồn có khi sầu khổ Thật đa tình có lúc phải xa nhau Tạ đất nước mái đầu đã bạc Học hoài nhưng chẳng thuộc bao nhiêu Tạ mọi thứ yên bình trong tâm tưởng Ơn mặt trời không tắt ở phương Đông Những trái tim yêu trong nghịch lý Tặng cho đời tình khúc cô đơn Tạ ơn mình và tạ ơn em Tạ keo sơn dẫu đắng lòng xa cách Đất sẽ nói những gì với nước Cây nói gì với những lá đang xanh Cao Thoại Châu 25-8-2012 Thu gọn bài đăng này Thêm ảnh khác từ Viết Du Lê