Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012


Bài thơ thay cho lời cảm tạ Đất nước chín mươi triệu dân Dựa vào núi đứng nhìn ra biển Cùng tắm gội hai mùa mưa nắng Trong mỗi người thật sự có bình yên? Ta lớn lên tạ lòng đất nước Thiên lý ngàn trùng những cuộc đi xa Biển cho sóng và rừng cho bão lá Cho khăn tang đợi sẵn kẻ không về Bài học đầu tiên mơ hồ tiếng mẹ Như gió lùa phần phật khe truông Và gió mát lùa qua kẽ lá Lau sậy buồn xao xác ven sông Bao nhiêu nước trên đất này không đếm Nước nguồn về đào xới nên sông Tình thương nhau viết nên bài tình tự Ngàn năm ru mãi tận trong lòng Mỗi cặp làm nên bài lịch sử Ngọn nến trong đền cho thế hệ đi sau Đọc cho biết thế nào là hạnh phúc Thế nào là đoạn kết một tình yêu Khi vui buồn có khi sầu khổ Thật đa tình có lúc phải xa nhau Tạ đất nước mái đầu đã bạc Học hoài nhưng chẳng thuộc bao nhiêu Tạ mọi thứ yên bình trong tâm tưởng Ơn mặt trời không tắt ở phương Đông Những trái tim yêu trong nghịch lý Tặng cho đời tình khúc cô đơn Tạ ơn mình và tạ ơn em Tạ keo sơn dẫu đắng lòng xa cách Đất sẽ nói những gì với nước Cây nói gì với những lá đang xanh Cao Thoại Châu 25-8-2012 Thu gọn bài đăng này Thêm ảnh khác từ Viết Du Lê

Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

THƠ XUÂN

Khát vọng Xuân

Xứ Nẫu chào xuân mới

Rộng cửa đón Nhâm Thìn

Trăm năm vận hội

Miền đất địa linh

Theo bước cha ông vượt sóng ba đào qua vòng cương tỏa bước chân thênh thang đi tới

Xung kích dẫn đường nâng cao tri thức mở rộng tầm nhìn chắc tay lên đỉnh quang vinh

Nhớ năm xưa

Vua Quang Trung hùng tài thao lược mùa xuân Kỷ Dậu tốc chiến dịu kỳ rực rỡ mùa xuân chói lọi

Nước Việt Nam hùng thiên sông núi dòng máu Lạc Hồng bốn ngàn năm chung một lòng tạo cõi thanh bình

Vượt bão tố, trở ngại thiên nhiên mở rộng biên cương bờ cõi

Diệt giặc bạo, chống xâm lăng vĩnh hằng dân tộc trường sinh

Từng tất đất, máu cha ông bao đời nhuộm thắm rực màu đỏ chói

Mỗi cơn sóng, hồn non sông sáng đầu mũi giáo đâm lũ ngạc kình

Sông sâu núi thẳm chẳng nề… e chi hố hầm lầy lội

Biển động ba đào nào ngại… sợ gì rừng thẳm u minh

Bốn nghìn năm hơn lịch sử viết lên trang vàng sáng chói

Năm tư dân tộc chung dòng đồng bào trọn vẹn nghĩa tình

Nay tiếp bước

Ưu thời mẫn thế nắm bắt tương lai tạo trường ưu thắng chắc chắn con đường thắng lợi

Tuệ trí minh tâm thiêng liêng tổ quốc tập hợp nhân sĩ hùng tài mở lối quang minh

Tạo thế tạo thời giao tiếp năm châu tưng bừng mở cơn vận hội

Nhìn rộng trông xa thấu hiểu tâm cơ dẹp tan nguy hiểm rập rình

Nút thắt nguy cơ lẹ tay mở trói

Con đường sáng lạn tiếp cận cho nhanh

Dân Xứ Nẫu làm thay lời nói

Người Việt Nam thế giới vinh danh

Tuổi trẻ ra sức học hỏi

Thành tài phụng sự nước mình

Trí tuệ Việt khắp năm châu, nơi nào cũng đỉnh cao vươn tới

Ý chí Nẫu tầm vươn xa, chớp thời cơ nhanh chóng đăng trình

Mong hóa Hổ vuốt mài chờ đợi

Mộng thành Rồng kỹ trí thông tinh

Địa linh xứ Nẫu, khát vọng sục sôi bùng như bão nổi

Kiên cường dân Việt, khí phách hào hùng lập quốc khai sinh

Cha ông trang vàng lịch sử rực rỡ chiến công vang dội

Cháu con nối tiếp tương lai mở mang đường sáng văn minh

Công thành danh toại

Thấu lý đạt tình

Rồng Tiên nguồn cội

Xứ Nẫu dân mình

Chúc mừng năm mới

Vạn sự tốt lành


Lam Hồng

Thơ

Saigon ơi em có lạnh không

Nắng phương Nam có đủ cho những ngày đông cuối
Khói bếp có ấm để níu những đôi chân rong ruổi
Đêm có lạnh hơn không, để cần thêm một chút yêu thương

Saigon ơi em có lạnh hơn xưa?
Có lạnh hơn những ngày binh biến?
Có lạnh hơn khi những người con bỏ quê để tha hương cầu thực?
Có lạnh hơn khi những người khách tới tìm mảnh đất mới dung thân?

Saigon ơi em có lạnh không?
Khi những ngày xuân đã gần kề ngay trước cửa
Khi cây cối bắt đầu ra hoa kết trái
Khi lòng người đang tưng bừng chuẩn bị đón năm sang^^

Thơ

Hương khuya

Đêm lạnh buồn như choáng ngợp hồn
Nặng tình bao kẻ lệ rơi tuôn
Phải chăng yêu để vương sầu khổ
Hay để hoài trông mộng nhớ thương?

Gió nổi lưng trời lòng dậy sóng
Niềm yêu thuở ấy ngỡ như xong
Mới hay thổn thức cùng mưa đổ
Người hỡi!còn đây một tấm lòng

..Nguyện rằng xin chút hương tàn lạnh
Bàng hoàng nghe sấm thét trời xanh
Ô hô!mười mấy thu xoay tít
Lá vàng dệt thảm trải như tranh..

Mây tạnh trời quang mưa gió tan
Đêm dài lòng lặng đếm thời gian
Khói hương lan toả hồn cô quạnh
Sương thấm tàn canh giấc muộn màng

THƠ XUÂN

TÌNH XUÂN

Ô hay xuân đã về đây
Rủ nhau ra đón xuân đầy khát khao
Cầu tre bụi trúc cạnh ao
Nụ lan mới hé vẫy chào nàng mai

Tiếng chim nào hót bên tai
Lộc non lá mới kề vai nhành đào
Xuân nay đến nhớ xuân nào
Nhớ cô thiếu nữ ra vào đầu thôn

Xuân về gieo quẻ thuần khôn
Cầu cho trời đất thiên tôn giao hòa
Ngày xuân kỷ niệm nhạt nhòa
Bỏ quên kí ức vỡ òa tháng năm

Có ai xuân để hỏi thăm
Tìm cô gái nhỏ mười lăm thuở nào
Trên cao tiếng gió thì thào
Tầm xuân năm đó đã vào tay ai

Trời xuân muôn sắc đua khai
Mà sao ta gánh trên vai giọt sầu
Xuân ơi xuân có nhiệm mầu ?
Sao xuân nỡ để mộng đầu sang ngang

Dấu trong nổi nhớ miên man
Lại mùa xuân nữa trái ngang phận mình
Xuân đi xuân đến thanh bình
Người đi người để bóng hình nhớ trông

Tiếc gì xuân có hay không
Bao năm thì cứ cô phòng mình ên
Cõi lòng xuân chỉ một bên
Một bên kỷ niệm khơi lên não nề

Sáng nay thay áo chỉnh tề
Mừng xuân tuổi mới tràn trề phúc may
Chờ ngày duyên đến tầm tay
Cùng xuân hoan hỷ đẹp ngày đầu xuân !